Vì Yêu

VÌ YÊU

  Tình yêu là một cái gì đó trừu tượng, vô hình nhưng nó lại có một uy quyền mãnh liệt, một sức cuốn hút đến lạ thường đến nỗi con người ta có thể từ bỏ tất cả để đi theo tiếng gọi tình yêu ấy. Khi nghe đến hai chữ " tình yêu " người ta nghĩ ngay đến tình yêu đôi lứa, tình yêu vợ chồng. Nhưng tôi muốn nói đến một tình yêu đặc biệt hơn đó chính là tình yêu thương tha nhân, tình yêu thương đồng loại. Vì yêu mà Chúa Giêsu đã làm người và tự hiến làm giá cứu chuộc nhân loại. Vì yêu mà các linh mục, tu sĩ lên đường thiện nguyện. Chính Chúa Giêsu đã nói: " Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. " (Ga 15,13)

        Các thiện nguyện viên Xuân Lộc : Linh mục, Phó tế, tu sĩ, GLV và các bạn trẻ

      Khi đại dịch covid-19 đang hoành hành trên đất nước  chúng ta đặc biệt là ở Sài Gòn và các tỉnh lân cận như Long An, Bình Dương, Đồng Nai... Mỗi ngày có 4,5, 6...đến trên dưới 10 nghìn ca dương tính. Các bệnh viện hầu như quá tải, các khu cách ly chật ứ người, các khu phố lần lượt bị phong tỏa, tiếng còi xe cứu thương hú cả ngày lẫn đêm và số người chết cứ thế tăng dần lên. Ước tính cứ 6 phút có một người ra đi vì covid tại Việt Nam trong những ngày này. Người người cầu cứu, người vì đói, người vì khát, người vì thiếu thuốc...thiếu đủ mọi thứ. Nhân viên y tế cũng thiếu trầm trọng, các y bác sĩ làm việc không kể ngày đêm mà các bệnh nhân lại thiếu người chăm sóc.

Trước tình hình đó, Đức Tổng Giám Mục giáo phận Sài kêu gọi hàng linh mục, tu sĩ nam nữ cùng hợp tác với nhân viên y tế tham gia tuyến đầu chống dịch, góp phần ngăn chặn cơn đại dịch và mang yêu thương của Đức Kitô đến với mọi người. Đáp lại lời mời gọi ấy hàng trăm tu sĩ, linh mục không ngần ngại gian khổ đã lên đường thiện chiến. Một chiến trường có bộ đội, công an, có linh mục, tu sĩ và thường dân mà đội quân chủ chốt là các thiên thần áo trắng. Một cuộc chiến không tiếng súng, tiếng đạn, không trực thăng, không xe tăng mà thay vào đó là tiếng còi xe cứu thương.

Một cuộc chiến âm thầm nhưng đầy kịch tính, kẻ thù tuy nhỏ bé đến nỗi mắt thường chúng ta không nhìn thấy nhưng lại là một đội quân hùng mạnh có sức tàn phá nặng nề, gây ra bao tang thương, đau khổ cho con người trên khắp thế giới cũng như đất nước chúng ta. Hành trang mà các chiến sĩ thiện nguyện mang theo trên hành trình thiện chiến là đức tin, tình yêu, sức khỏe và lòng hăng say, nhiệt huyết để làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa giữa thế gian, giữa cơn đại dịch này. Đây chính là lúc ngọn lửa yêu thương được thắp lên, được lan tỏa cho mọi người. 

    Hình ảnh những người bệnh nằm thở hổn hển mà không có người thân bên cạch chăm sóc, hình ảnh những người đang hấp hối một mình, hình ảnh người sống nằm cạnh người chết, hình ảnh các thiên thần áo trắng gục ngã vì làm việc quá sức..., nhìn những hình ảnh ấy tôi không thể cầm được nước mắt, lòng tôi quặn đau như thể đó là những người thân của mình vậy.

Và những hình ảnh đó như thêm sức cho tôi vượt qua bao nỗi sợ hãi. Tôi đã sợ bị nhiễm covid phải đi cách ly, tôi đã sợ thấy cảnh người sống nằm cạnh người chết, tôi đã sợ nhìn thấy cảnh tượng đâu đâu cũng có người chết. Nhưng giờ đây " Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi" (2Cr 5,14) lên đường thiện chiến, tôi không thể ngồi yên ở nhà nhìn anh chị em tôi đau khổ, quằn quại trong cơn đau. Tình yêu thương những con người đang ngày đêm chiến đấu với con virus nhỏ bé để giành lại sự sống và tiếng cầu cứu của những người đói khổ vì đại dịch đã giúp tôi mạnh mẽ và can đảm vượt lên trên tất cả mọi nỗi sợ hãi để đáp lại lời mời gọi tham gia lên tuyến đầu chống dịch.

Được sự đồng ý của soeur đồng hành, soeur bề trên và sự động viên của chị em trong nhà dòng tôi đã gọi điện lên văn phòng Tòa Giám Mục tổng giáo phận Sài Gòn để hỏi và xin được tham gia chuyến thiện nguyện này nhưng tôi đã bị từ chối vì cộng đoàn tôi ở không thuộc giáo phận Sài Gòn nên việc lưu thông di chuyển sẽ rất phức tạp bởi các chốt kiểm dịch. Tôi chưa kịp buồn vì bị từ chối thì này đây cộng đoàn tôi nhận được thư mời của Đức Giám Mục giáo phận Xuân Lộc kêu gọi linh mục, chủng sinh, tu sĩ nam nữ, giới trẻ lên tuyến đầu chống dịch làm chứng nhân Tin Mừng.

Không chần chừ, tôi đã gửi ngay đơn đăng ký tham gia cùng với giáo phận. Tôi không phải là một bác sĩ giỏi giang gì cả, tôi chỉ là một dược sĩ quèn nhưng tiếng lòng thôi thúc tôi lên đường thiện chiến, góp một chút công sức nhỏ bé của mình vào việc chăm sóc, phục vụ, đẩy lùi dịch bệnh, mang yêu thương nụ cười đến với anh chị em của mình, đem niềm hi vọng và sự an ủi đến với người đau khổ. Một sự thôi thúc mãnh liệt khiến tôi  không thể nào cưỡng lại nó.

    Ước mong cho sự hiện diện của tôi, những cử chỉ, lời nói và hành động của tôi cũng như của bao thiện nguyện khác là dấu chỉ tình yêu, là chứng nhân sống động của Tình yêu Đức Kitô giữa thế gian này. Lạy Chúa, xin đừng để ngọn lửa yêu thương trong con vụt tắt, xin cho sự hăng say và ngọn lửa đức tin của con được tỏa sáng và lan tỏa đến những người xung quanh. Xin Chúa đừng để sự mệt mỏi làm con trở nên nóng nảy, làm con mất nhiệt tâm phục vụ, và xin cho con luôn biết nhìn và yêu thương những bệnh nhân con gặp gỡ như là người thân của con vậy.  

     Soeur Tâm Binh

Dòng Tiểu Muội Đức Mẹ Lên Trời

Nguồn: http://giaophanxuanloc.net