Thời Gian Là Quà Tặng Hồng Ân

Con người sống vui vì có định mốc thời gian. Các nhà khoa học đã giả định vũ trụ hiện hữu đã có hằng tỷ năm. Chúng ta không biết chắc chắn thời gian và nguồn cội của vũ trụ càn khôn. Trên không trung có cả triệu triệu hành tinh như những ngôi sao rọi sáng trong bầu trời.

Từ ngàn xưa, địa cầu cứ tiếp tục vần xoay, mặt trăng khi tròn khi khuyết và mặt trời luôn chiếu sáng và sưởi ấm. Sự có mặt hay vắng mặt của con người chẳng liên quan gì đến sự vận hành của vũ trụ. Ngày ngày trăng sao vẫn lấp lánh, mây vẫn trôi, gió vẫn thổi, sóng biển vẫn dập dồn và cây cối vẫn trổ hoa sinh trái.

Chúng ta được sinh ra làm người là một hạnh phúc tuyệt vời. Chúng ta được chiêm ngưỡng những kỳ công vượt trên mọi trí tưởng tượng. Với khả năng được trao ban, nhân loại đã dần dần khám phá được phần nào những bí nhiệm của vũ trụ. Chúng ta cần học hỏi và tìm kiếm nhiều hơn để nhận ra ý nghĩa và cùng đích của sự hiện hữu này.

Một điều kỳ lạ, có rất nhiều người ngây thơ chối bỏ căn nguyên cội rễ của vũ trụ. Họ nghĩ rằng cứ phủ nhận và chối bỏ nguyên lý nhân quả là họ được hưởng tự do. Đây chỉ là một thứ tự do ngông cuồng và vô thức. Con người có thông minh, giỏi giang và có quyền lực gì chăng nữa, cũng chỉ sống vỏn vẹn trên trần đời một thời gian ngắn dài khoảng là tám chín chục năm. Khoảng đời chẳng là gì so với tuổi của vũ trụ.

Chúng ta đều là loài thụ tạo. Sự hiện hữu là một hồng ân. Thời gian là một món quà. Chúng ta đã chẳng làm gì để thủ đắc, đón nhận hay sở hữu thời gian. Thời gian giống như khí quyển mà chúng ta thở hít mỗi giây phút. Món quà thời gian không chỉ dành cho riêng chúng ta.

Trời ban cho mọi người thời gian đồng đều. Dù khi chúng ta ngủ hay thức hoặc ý thức hay vô thức, đồng hồ thời gian vẫn cứ chạy đều. Một năm có 12 tháng, 52 tuần, 365 ngày, 8.760 giờ, 525.600 phút và 31.536.000 giây. Người giầu kẻ nghèo, người học thức, kẻ thất học, người khỏe, kẻ yếu, đàn ông, đàn bà hay trẻ em đều lãnh nhận đủ 24 giờ một ngày.

Điều quan trọng nên nhớ là, chúng ta không thể ngừng thời gian. Cũng không thể làm cho thời gian nhanh hơn hay chậm lại và cũng không thể thay đổi. Thời gian tiếp tục đi tới. Chúng ta không thể cứu vãn thời gian đã trôi qua. Một khi đã đi qua là đã qua. Ngày qua đã đi vào dĩ vãng đời đời.

Ngày hôm qua đã rời xa, ngày mai chưa tới và giây phút hiện tại là đang sống. Chúng ta có thể có những viễn tượng về tương lai xa gần, nhưng thật sự không thể bảo đảm việc gì sẽ xảy đến. Thời gian là một món quà rất quý báu. Chúng ta đừng hoang phí, lạm dụng quá độ hoặc dùng nó cho riêng mình. Chúng ta nên đầu tư thời gian để thi hành điều gì đó tốt đẹp cho chúng ta và xã hội.

Quy luật của thời gian là sự đào thải. Mọi loài thụ tạo đều có chung một quá trình trong thời gian. Có sinh, có tử. Có trẻ, có già. Có mới, có cũ. Có lúc khởi đầu và có khi kết thúc. Có đó, rồi mất đó. Con người hãy nhớ mình là tro bụi, sẽ trở về bụi tro. Tất cả các loài thực vật, động vật và loài người đều nằm trong lẽ vô thường. Hôm nay trai trẻ khỏe mạnh, ngày sau sẽ già nua yếu bệnh.

Hôm nay chúng ta cố đấu tranh để đạt quyền cao chức trọng, rồi cũng có ngày phải về vườn qui ẩn. Hôm nay chúng ta chắt chiu của cải nên giầu có, rồi cũng có lúc ra đi trắng tay. Hôm nay chúng ta đầu tư thời gian để kiếm tiền, nhưng rồi khi đã có tiền, cũng chẳng mua lại được thời gian. Luật đào thải của thời gian không chừa một ai. Thời gian sẽ đẩy lùi tất cả và có thể giải đáp mọi vấn đề.

Tấm lịch của ngày giờ năm tháng giúp chúng ta phân chia thời gian. Ai cũng có những quãng đời dài ngắn đã đi qua. Gọi là tiến trình của tuổi ấu thơ tới tuổi già. Để nhận biết rõ hơn về chính mình, chúng ta có thể phân chia cuộc đời ra nhiều giai đoạn, mỗi kỳ khoảng 10 hay 15 năm. Nhìn bức tranh cuộc đời sẽ rõ ràng. Khởi đầu tuổi thơ ấu với nhiều kỷ niệm đẹp. Thời gian tuổi thơ là vui sướng nhất. Tuổi trẻ là tuổi thần tiên.

Tuổi dệt mộng đẹp nhất. Người trẻ thì tràn đầy nhựa sống và niềm hy vọng. Khi bước vào trường đời, ước mơ của tuổi trẻ với nhiều dự tính tương lai rất ấn tượng. Tương lai đang mở ra với biết bao hy vọng. Thật là sung sướng!

Mới đây, trên mạng ảo facebook, có kể câu truyện thật hư không rõ, nhưng chúng ta nên để tâm suy nghĩ một chút. Truyện kể: Có một đại gia không may bị chết sớm. Người vợ thừa kế số tiền là 19 tỉ đồng.  Sau khi lo đám tang chồng, người vợ đã lấy anh tài xế của đại gia, làm chồng. Anh tài xế hân hoan phát biểu: Trước kia, tôi cứ nghĩ rằng mình làm thuê cho ông chủ, bây giờ mới biết chính ông chủ mới là người làm thuê cho tôi. Thật là xót xa. Ky cóp cho cọp nó xơi. Điển trai, danh vọng, chức vị, tiền tài chưa đủ để sống hạnh phúc dài lâu. Chúng ta cần có sức khỏe để vui sống. Ở đời chưa biết ai làm thuê cho ai.

Mỗi người có thể nhìn lại đời mình, ai ai cũng có khi trẻ lúc già. Bước vào tuổi nửa chừng xuân, chúng ta bắt đầu cảm nhận những đổi thay cả về tinh thần lẫn thể xác. Cổ nhân thường nói rằng: Bốn chín chưa qua, năm ba đã tới. Đúng thế, sau những tháng năm dài miệt mài lao động kiếm sống, chúng ta cần có thời gian để suy tư. Thật vậy, nếu chúng ta không dành thời giờ và tiền bạc lo cho sức khỏe khi còn trẻ, chúng ta cũng sẽ phải dùng tiền đó lo cho sức khỏe khi về già.

Nhiều người đã than phiền và lo lắng cho nửa cuộc đời về sau là sức khỏe, huyết áp, máu mỡ, bảo hiểm, của cải thừa kế…và sợ cái chết đến gần. Đừng sợ! Người trước kẻ sau, ai cũng sẽ được đi đến cùng đường. Bởi thế, dù đường đời dài hay ngắn, điều đó không quan trọng. Sự quan trọng là làm sao chúng ta sống cuộc đời cho có ý nghĩa.

Theo cách tính lịch của người Do-thái thuở xưa, sách Lêvi đã viết: “Các ngươi phải tính bảy tuần năm, nghĩa là bảy lần bảy năm; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm…và sẽ công bố năm thứ năm mươi và gọi là năm thánh, năm toàn xá…(Lêvi 25, 8-10). Sự tuần hoàn của cơ thể con người cũng phát triển theo hướng tự nhiên. Cứ bảy năm, các tế bào trong thân thể của con người lại đổi mới theo một chu kỳ.

Sau bảy lần bảy là bốn mươi chín năm, chúng ta bước vào giai đoạn mới của cuộc đời. Đây là tuổi của sự thành đạt trên đường đời và cũng là thời kỳ thách đố về sức khỏe. Như chiếc xe cũ, thân xác của chúng ta cũng sẽ thoái hóa dần. Đây là sự thật của luật đào thải. Chúng ta hãy chấp nhận những gì mình đang có và vui sống trong mọi hoàn cảnh.

Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con được hiện hữu trên đời. Chúng con được thưởng ngắm tất cả những kỳ công tuyệt vời của của Đấng Tạo Hóa. Tất cả là hồng ân Chúa ban cách nhưng không. Chúng con cảm tạ, ca tụng và ngợi khen danh Chúa đến muôn ngàn đời. 

Lm. Giuse Trần Việt Hùng

Bronx, New York

Nguồn: http://www.ubmvgiadinh.org