Niềm vui trọn vẹn

 Chúa nhật VI Phục sinh năm B

“Niềm vui trọn vẹn”

Có được niềm vui ấy là nhờ sự hiện diện của Đức Giêsu Phục sinh. Niềm vui ấy cũng đến từ việc mọi tín hữu chuyên tâm thực hiện những gì Chúa đã dạy, nhất là đức yêu thương, nhờ đó mà niềm vui của họ là niềm vui trọn vẹn, như Chúa đã hứa.

 
v cn6ps ga15 9 17 2
“Tông đồ Công vụ” là cuốn sách ghi lại đời sống Giáo Hội thời kỳ sơ khai của cộng đoàn tín hữu Kitô. Tác giả luôn có cái nhìn lạc quan về đời sống đức tin và của các cộng đoàn. Những người tin Chúa gia tăng nhanh chóng. Những thày phù thùy bói toán cũng “bỏ nghề” mà gia nhập Giáo Hội của Chúa. Tâm trạng các tín hữu là vui mừng, mặc dù trải qua nhiều khó khăn ghen ghét từ phía một số đầu mục Do Thái. Có được niềm vui ấy là nhờ sự hiện diện của Đức Giêsu Phục sinh. Niềm vui ấy cũng đến từ việc mọi tín hữu chuyên tâm thực hiện những gì Chúa đã dạy, nhất là đức yêu thương, nhờ đó mà niềm vui của họ là niềm vui trọn vẹn, như Chúa đã hứa.
 
Chuẩn bị mừng lễ Chúa Giêsu lên trời, Phụng vụ cho chúng ta nghe lại tâm tình của Chúa Giê-su qua những lời tâm sự của Người vào lúc kết thúc bữa tiệc ly. Đó là những lời yêu thương của một vị thầy đối với các môn đệ, của một người cha đối với các con trước lúc đi xa. Tiếp nối những lời dặn dò chúng ta đã nghe tuần trước, Chúa Giê-su tiếp tục mời gọi các môn đệ hãy ở lại trong tình yêu của Người. Nhờ việc “ở lại” này, mà mặc dù Người vắng bóng, các ông vẫn nhận rõ sự hiện diện đầy yêu thương của Người và nhờ đó lòng các ông tràn đầy niềm vui.
 
Thế nào là một niềm vui trọn vẹn? Đó là khi kết hợp với Chúa Giêsu để nhờ Người dẫn tới Chúa Cha. Người xác tín vào Chúa không còn ủ dột lo lắng, nhưng an vui trong mọi tình huống của cuộc đời. Niềm vui trọn vẹn cũng là niềm vui chúng ta có được khi chân thành yêu mến người khác và mong muốn điều tốt đẹp đến với họ. Bởi lẽ niềm vui được chia sẻ là niềm vui được nhân đôi, và đó là niềm vui trọn vẹn hoàn hảo. Vào thời thư thứ nhất của thánh Gioan được viết ra, đức tin của một số tín hữu bị dao động do cách lập luận của một số người, nhằm gieo rắc chia rẽ nơi cộng đoàn. Thánh Gioan an khẳng định: Thiên Chúa yêu chúng ta trước, bằng chứng là việc Ngài sai Con Một của Ngài đến trần gian để chia sẻ phận người và chịu chết vì chúng ta. Theo tác giả, thực thi đức yêu thương đồng nghĩa với việc sinh bởi Thiên Chúa và ngược lại, ghen ghét là sinh bởi ma quỷ (Bài đọc II). Sau này, thánh Phaolô khẳng định: yêu thương là chu toàn Lề Luật.
 
Niềm vui Phục sinh không chỉ dành cho người Do Thái, cũng không giới hạn với một số người được tuyển lựa, nhưng đó là niềm vui dành cho hết những ai thành tâm tìm kiếm Chúa và tôn thờ Người. Đó là điều Phêrô đã cảm nghiệm, sau khi chính bản thân ông chứng kiến rất nhiều điều lạ lùng phi thường Chúa đã làm. Một trong những điều lạ lùng ấy là việc trở lại của gia đình ông Cornelio. Cùng một lúc, Chúa đã soi sáng cho cả hai người, Phêrô và ông Cornelio, để cho thấy bất kỳ ai cũng được đón nhận vào cộng đoàn tín hữu, và được chia sẻ niềm vui của những con cái Chúa. Trong gia đình của Thiên Chúa, không có phân biệt loại trừ, nhưng dù trong hoàn cảnh đời sống nào chăng nữa, con người vẫn luôn là đối tượng yêu thương vô bờ của Ngài.
 
“Thày gọi các con là bạn hữu”. Lời nói này thật thâm sâu biết bao! Chúng ta thường có thói quen đọc lướt qua những lời trong Tin Mừng, nên ít khi dừng lại suy tư ý nghĩa của những câu từ được sử dụng trong các bản văn Kinh Thánh. Có lẽ không vị sáng lập tôn giáo nào lại nói với các môn sinh của mình bằng những từ ngữ ngọt ngào như thế. Chúa coi chúng ta là bạn, tức là kể chúng ta như những người tâm phúc với Chúa. Bạn bè là những người tri âm tri kỷ, hiểu nhau và sẵn sàng hy sinh giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Nếu có Chúa là Bạn, chúng ta không còn sợ hãi lo lắng gì. Có Chúa là Bạn, chúng ta cũng nắm chắc phần rỗi. Có bao giờ chúng ta tâm sự với Chúa, thật gần gũi thân thiết, như với một người bạn không?
 
Giữa cuộc đời còn nhiều phong ba bão tố, Đấng Phục sinh mời gọi chúng ta “Hãy vui lên!”. Lời gọi ấy xem ra vô nghĩa, đối với những người đang đau buồn trước sự ra đi của người thân, trước những đổ vỡ trong đời sống gia đình và trước những thất bại ê chề trong cuộc đời dương thế. Tuy vậy, kinh nghiệm đời thường cho ta thấy không thể ngồi mãi mà ôm nỗi đớn đau khi mất một người thân vì phía trước là cuộc sống, là tương lai và biết bao điều tốt đẹp đang chờ đợi. Lời Chúa cũng khẳng định với chúng ta, một khi vững tâm trông cậy vào Người, chúng ta sẽ vượt lên những gian nan, hàn gắn những thương tổn và cố sức để thành đạt. Sự tin cậy tín thác vào Chúa sẽ đem lại cho chúng ta niềm vui trọn vẹn.
 
Đấng Phục sinh còn sai chúng ta lên đường để đem niềm vui vào lòng cuộc đời, để niềm vui ấy sinh hoa kết trái, làm nở rộ những đóa hoa yêu thương. Đây là sứ vụ cao cả của người tín hữu, cũng là trách nhiệm chung của tất cả chúng ta.
 
+Gm Giuse Vũ Văn Thiên
Nguồn: http://gphaiphong.org