HÃY MỜI CHÚA GIÊSU VÀO DỰ TIỆC SINH NHẬT CỦA NGÀI
Kính thưa quý vị, các bạn thân mến!
Tại một thành phố lớn miền Trung nước Mỹ, vào đúng đêm Giáng Sinh, một bé trai lang thang rảo qua nhiều đường phố nhìn ông đi qua, bà đi lại. Ai cũng ôm đồm bận rộn, tay xách tay mang những gói qùa. Mọi người có vẻ hân hoan khoái trá. Ai cũng bước đi vội vã như mong chóng về nhà chỉ trừ có em bé. Chú bé lững thững bước đi trong cơn lạnh như cắt da. Làn gío lạnh lùa vào mặt, tạt vào tay em cách tàn nhẫn vô tình. Không ai có thể sống sót trong trời đông giá buốt như đêm nay. Chú bé phải tìm một chỗ trú thân. Bé quẹo vào một con đường lớn. Nhà cửa hai bên là những căn biệt thự có vườn rộng lớn, có hàng rào kiên cố bao quanh. Cố thổi phồng lá gan to lên một tí, chú bé rụt rè tiến đến trước cửa một căn nhà lớn, coi có vẻ hấp dẫn. Qua mành cửa sổ người ta có thể thấy được bên trong có một cây Giáng Sinh trang hoàng thật lộng lẫy, đầy mầu sắc. Có mấy đứa trẻ đang vui đùa bên trong, chơi trò trốn tìm. Thỉnh thoảng cười toe toét nhặt gói qùa dưới gốc cây, đưa lên tai lắc lắc rồi để xuống.
Chú bé cố rướn người lên để bấm nút chuông điện. Một tên con trai cao lớn ra mở cửa. Hắn nhìn xuống chú bé và nói:
"Thiệt xin lỗi, ba của chúng tôi không có nhà. Ông không muốn người lạ quấy rầy gia đình trong đêm Giáng Sinh."
Cánh cửa đóng nhẹ nhè như nói lên niềm hối tiếc. Em bé đi sang một nhà khác. Lần này một bà mập thù lù như cái lu xuất hiện ở cửa và quát: "Cút khỏi đây ngay!"
Chú bé quay bước ra đường trong cơn gió lạnh thổi lồng lộng như cơn giận của mụ đàn bà. Em đi về phía những căn nhà nhỏ hơn, hy vọng dân ở đó thân thiện hơn. Nhưng tia hy vọng bị vùi dập cách tàn nhẫn. Một bà ra mở cửa và đuổi em bé đi vì sợ em mang thêm vi trùng vào căn nhà đầy vi trùng của bà. Ở một nhà khác, người cha từ chối nói rằng ông không có đủ đồ ăn, quà cáp cho con cái của ông. Nhiều người mở cửa nhìn em bé cách tội nghiệp rồi lắc đầu và đóng cửa lại.
Chú bé thầm nghĩ: "Trong thành phố lớn như thế này nhất định phải có chỗ cho ta trú ngụ". Bé chập choạng tiến bước vào một ngõ hẻm tối, nơi có những căn nhà lụp xụp ít ánh đèn. Chú bé dừng chân trước một cái chòi ở cuối đường, không có màn cửa sổ. Trong căn nhà nhỏ đó có 1 cây thông khiêm tốn đặt trên bàn, không có đèn mầu trang hoàng. Bà mẹ ngồi bên lò sưởi đọc chuyện cho hai con nhỏ. Cô con gái ngồi trong lòng mẹ, còn cậu con trai co mình dựa vào chân mẹ. Bé gái chợt la lên ngắt tiếng người mẹ:
- Mẹ ơi, có người ngoài cửa
Cậu con trai qủa quyết với em
- Chỉ có cây thôi, đâu có gì!
Bà mẹ định đọc tiếp liền nghe có tiếng động, và cả ba mẹ con đứng dậy chạy ra mở cửa xem có ai ở ngoài. Họ nhìn thấy một bé trai, đứng run lẩy bẩy trong trời gió lạnh buốt. Bà mẹ liền ôm chầm lấy chú bé, bế vào trong nhà. Bà gọi đứa con trai:
- Con mau hâm nóng bình sữa.
Trong khi đó bà lấy tay xoa ấm những ngón tay tê cứng của em bé. Bà vuốt ngược mớ tóc rối bời của chú bé, hôn lên trán bé và nói:
- Chúng tôi vui sướng đón em vào mừng Giáng Sinh với chúng tôi.
Suốt gần một tiếng đồng hồ, cả bốn người đứng quanh lò sưởi đón hơi ấm. Dần dần người khách lạ tí hon mới lấy lai được cảm giác trong thân thể bị tê cóng. Khi chú bé được ấm áp, bé gái nói với me:
- Mẹ ơi, mẹ đọc chuyện tiếp đi!
Bà mẹ gật đầu, và ngồi xuống ôm bé gái vào lòng, rồi mở cuốn sách. Thình lình xuất hiện một luồng ánh sáng rực rỡ chan hòa cả căn phòng. Ba mẹ con quay nhìn chú bé biến hình ngay trước mặt họ. Mặt chú bé sáng chói đến nỗi họ phải quay đi, không dám nhìn thẳng. Luồng sáng bay đi, ba me con chạy theo nhìn ra cửa. Họ nhìn chú bé bay lên cao cho đến khi chỉ còn thấy một vì sao chiếu sáng trên căn nhà nhỏ bé của họ, và tỏa sáng cả một vùng chung quanh. Ba mẹ con ngỡ ngàng, im lặng chiêm ngưỡng sự lạ. Bé trai hỏi me:
- Mẹ ơi, đó có phải là Chúa Giêsu Hài Đồng không?
Bà trả lời ngắn gọn:
- Phải, con à.
Quý vị và các bạn thân mến!
Trong bài phát biểu trước khoảng 10.000 người dự lễ trong thánh đường và hàng triệu người dân thế giới theo dõi qua truyền hình vào đêm thánh lễ mừng Chúa Giáng sinh năm 2011, Đức Thánh Cha Benedicto XVI đã nói: “Ngày nay lễ Giáng sinh đã trở thành một ngày lễ mang tính thương mại. Ánh sáng của những ngọn đèn rực rỡ đã che đi ý nghĩa mầu nhiệm khiêm nhường của Chúa. Hãy cùng cầu xin Chúa giúp chúng ta nhìn xuyên qua sự hào nhoáng bề ngoài và khám phá sự thật về đứa trẻ trong chuồng ngựa ở Bethlehem, cũng như tìm ra niềm vui và ánh sáng thực sự. Chúng ta hãy rũ bỏ lối nghĩ đóng chặt trong đầu về vật chất, về cái có thể đo đếm và nắm bắt. Chúng ta hãy tự làm mình trở nên đơn giản”.
Quả thật, trong ngày đại lễ Mừng Chúa Giáng Sinh nhiều gia đình và bạn bè đến với nhau rất vui vẻ nhưng có lẽ con người hầu như không còn biết mục đích và ý nghĩa thực sự của niềm vui mừng này nữa.
Để mừng ngày lễ Giáng Sinh, chúng ta đã có những bữa tiệc rất thịnh soạn. Bàn ăn thì đầy ắp các đồ ăn thật ngon miệng. Chúng ta bày biện trang hoàng thật đẹp mắt và có thật nhiều và rất nhiều các món quà gói ghém đẹp lộng lẫy. Nhưng Chúa Giêsu – người được chúng ta tổ chức tiệc mừng – người khách quan trọng nhất lại không bao giờ được mời đến. Buổi tiệc là để mừng ngày Sinh Nhật của Đấng Cứu Thế, thế nhưng trong đêm Cực Thánh đó, Ngài bị bỏ rơi ở ngoài. Họ đóng cửa vào mặt Ngài, xua đuổi Ngài ... cho dù Ngài thiết tha muốn vào với họ và chung bàn với họ.
Lạy Chúa, hơn 2000 năm trước Chúa đã đến thế gian trong thân phận một hài nhi bé nhỏ để mang lại sự sống Cứu Độ cho chúng con. Chúng con hân hoan cảm tạ ân tình cao cả đó, đặc biệt trong ngày Sinh Nhật của Ngài. Nhưng xin cho chúng con biết mở lòng đón tiếp những người anh em nghèo khó hay đau khổ, vì nếu không làm được như thế thì chúng con đã để Chúa phải lang thang đói lạnh, không có lấy một món quà ngay trong cái đêm mọi người tưng bừng tổ chức tiệc mừng Sinh Nhật cho chính Ngài.
Bình Minh