Đức Maria Mẹ Giáo Hội

Kính chào Maria, Mẹ Chúa Giêsu,

Là Mẹ và là mẫu gương của Hội thánh Ngài.

Kính chào Mẹ, suối nguồn ơn thánh và lòng từ nhân, mẫu gương của mọi sự tinh tuyền.

Mẹ là niềm vui trong châu lệ, là chiến thắng trong đấu tranh, là hy vọng trong thử thách,

Mẹ là đường duy nhất đưa đến Chúa Giêsu.

Xin chỉ cho chúng Thiên Chúa Cha và thế là đủ cho chúng con rồi.

Xin hãy tỏ Mẹ ra và như vậy cũng là đủ cho chúng con.

Mẹ là:

- Tình yêu được đón nhận

- Tình yêu được đáp trả tương xứng

- Tình Yêu được chia sẻ

Mẹ Maria là Tình Yêu được đón nhận

Trong toàn cuộc sống của mình Đức Maria đón nhận tất cả từ Thiên Chúa. Đó chính là sự cao cả của sứ mệnh được kéo dài một cách nhiệm mầu trong Hội Thánh: mọi sự bắt nguồn từ Chúa và đến từ trời cao. Và Đức Trinh Nữ đón nhận.

Đức Maria là người đầu tiên nhận được Tin Mừng và trong cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, Mẹ là người đầu tiên được tràn đầy ơn cứu độ. Qua việc chấp nhận sứ điệp của thiên thần, người tỳ nữ trở thành sở hữu của Thiên Chúa. Chúng ta đang ở trong buổi bình minh của Hội Thánh là "mảnh đất hay cánh đồng của Thiên Chúa" như khẳng định trong Hiến chánh Sáng Muôn Dân (LG 6; x. 1 Cr 3,9).

Do quyền năng của Chúa Thánh Thần, mầu nhiệm Nhập Thể cao cả được thực hiện. Người Con ở trên Trời sống trong lòng Thiên Chúa Cha, tìm thấy ở dưới đất, nơi Đức Maria, một cung lòng xứng đáng với Ngài. Là nữ tử của Thiên Chúa Cha, Đức Maria trở thành mẹ, Mẹ của Ngôi Lời nhập thể, Hiền Thê của Chúa Thánh Thần. Trong chín tháng tiếp theo ngày truyền tin, Đức Maria đã đặc biệt là Trinh Nữ của nội tâm. Là thụ tạo duy nhất trong các loài thụ tạo, Mẹ sống kinh nghiệm cưu mang Đức Giêsu trong cung lòng mình trên bình diện thể lý. Và theo hình ảnh của Mẹ toàn thể Hội Thánh được kêu mời trở nên "cung lòng" trao tặng Chúa Giêsu cho thế giới.

Đức Kitô Chúa chúng con đã được Mẹ sinh ra.

Mẹ Maria là Tình Yêu được đáp trả

Được tràn đầy ân sủng của Thiên Chúa, với tất cả đời mình Đức Maria là câu trả lời cho Thiên Chúa. Không có gì nơi Mẹ mà không phải là một dâng hiến cho Chúa,. gắn bó với chương trình của Chúa và lựa chọn Chúa. Nơi đây chúng ta hãy soi chính mình vào các lời của Kinh Thánh đề cập tới Mẹ Maria.

Trong lòng tin, Đức Maria đã sống trọn vẹn tiếng "xin vâng", bởi vì Mẹ đã tin vào Lời Chúa, Mẹ để cho mình được bàn tay của Thiên Chúa uốn nắn và đẫn đì khắp nơi: qua Ai Cập, về Nagiarét, ở làng Cana, lên núi Sọ, trong nhà Tiệc Ly, trong khi đợi chờ Chúa Thánh Thần. Bà Elidabét và cộng đoàn tiên khởi đã gọi Mẹ là "epistéusasa, nghĩa là Đấng đã tin". Nơi Mẹ Hội Thánh nhận ra mình như là cộng đoàn của người tín hữu.

Bằng cả cuộc sống, Mẹ Maria cũng kết hiệp với cuộc khổ nạn và cái chết của Chúa Giêsu cho toàn thể nhân loại. Một lưỡi gươm đã đâm thâu tâm hồn Mẹ. Nhưng Mẹ vẫn đứng vững, một mình, can đảm. Mẹ biết tha thứ, trung thành. Trong giây phút quan trọng nhất của cuộc đời Chúa Giêsu, Mẹ hiến dâng với con mình. Mẹ Maria xem ra đã mắt tất cả,  nhưng được ở với Chúa Giêsu, Mẹ cảm thấy quá đầy đủ Và như thế Mẹ trở thành mẫu gương của Hội Thánh, đứng dưới chân Thập Giá.

Mẹ Maria là Tình Yêu được chia sẻ

Vì sống hoàn toàn cho Thiên Chúa, Đức Maria không xa lạ với thế giới. Trái lại, đối với Mẹ thế giới là nơi Thiên Chúa gặp gỡ con người, là nơi chờ đợi Đấng "vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi của chúng tôi, đã từ trời xuống thế”.

Khi vừa đón nhận niềm vui Cứu độ mẹ đã Vội vã băng đồi vượt núi đem tin vui đến cho chị họ là bà Elidabét: Mẹ chia sẻ tình yêu mà Thiên Chúa đã thông truyền cho Mẹ.

 Trong cảnh nghèo hèn tột cùng của hang đá, Mẹ đem đến cho thế giới kho tàng vĩ đại nhất. Đó là Chính Chúa Giêsu. Mẹ đưa ra và trao ban Ngài cho các mục đồng và các đạo sĩ. Và ngày nay Mẹ cũng tiếp tục làm như thế.

Tại Cana trong một tiệc cưới. Mẹ chia sẻ niềm vui mừng và niềm hy vọng. Mẹ lo lắng cho một đôi tân hôn gặp khó khăn với sự tế nhị, dễ thương và kín đáo.

Đứng bên thập giá, với tư cách là Mẹ của lòng thương xót, Đức Maria thôi thúc Hội thánh lo lắng cho toàn nhân loại trong các nhu cầu căn bản của con người, không phải chỉ qua gương tốt, mà cả trên bình diện xã hội, kinh tế và chính trị nữa.

Tôi xin được kết thúc... bằng lời thơ của thi sĩ Paul Claudel (+ 1955):

"Trời đúng ngọ. Tôi trông thấy giáo đường rộng mở.

Phải bước vào mới được.

Lạy Mẹ Chúa Giêsu Kitô, con không vào để cầu nguyện.

Vì con không có gì để dâng cho Mẹ và cũng chẳng xin Mẹ điều gì.

Con chỉ đến để ngắm nhìn Mẹ thôi, ôi lạy Mẹ,

Ngắm nhìn Mẹ và khóc lên vì hạnh phúc (...)

Con không nói gì cả, nhưng con chỉ ngắm nhìn dung nhan Mẹ,

để tim con hát vang lên trong ngôn ngữ riêng của nó.

Con không nói gì cả, nhưng con chỉ hát thôi, bởi vì trái tim con tràn ngập tâm tình"(Tác phẩm thơ, Gallimard 1967, tr.539)

Nguồn:https://tgpsaigon.net/bai-viet/thu-hai-tuan-thu-10-thuong-nien---nam-le-/55572