THỨ BA TUẦN THÁNH

Nỗi Xao Xuyến Của Chúa khi Bị Phản Bội Bởi Những Người Mình Yêu
Có nỗi đau nào lớn hơn khi bị chính người thân yêu phản bội? Chúng ta vẫn có thể chịu đựng sự bất công từ người xa lạ, nhưng thật khó để nguôi ngoai khi người mình tin tưởng lại chính là người phản bội mình. Trong bầu khí trang nghiêm của Bữa Tiệc Ly, khi bánh rượu được trao như dấu chỉ của tình yêu tận hiến, thì cũng chính lúc ấy, Chúa Giêsu "xao xuyến trong lòng" vì Người biết Giuđa một trong mười hai, một người thân tín đang âm thầm đi ra ngoài, để bán Thầy mình với giá 30 đồng bạc. Và Phêrô, người vừa thề sống thề chết vì Thầy, chỉ trong vài giờ nữa thôi sẽ chối rằng: “Tôi không biết người ấy là ai!”
“Tâm hồn Người bị xao xuyến” Trái tim đầy nhân tính của Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu là Thiên Chúa, nhưng Người cũng là con người thật. Người đã không giấu đi cảm xúc xao xuyến và đau buồn trước sự phản bội. Người không đóng vai một anh hùng vô cảm. Chúa Giêsu để lộ một trái tim nhạy cảm như trái tim của bạn, của tôi có thể rung động, tổn thương, và bị đâm thâu. Nỗi xao xuyến của Chúa nói lên điều gì? Rằng Chúa yêu các môn đệ đến cùng. Yêu đủ nhiều để bị tổn thương. Yêu đủ thật để rơi nước mắt.
Giuđa đi vào đêm tối khi lòng người xa tránh ánh sáng.
Sau khi nhận miếng bánh, Giuđa “liền đi ra. Bấy giờ là đêm tối.” Đó không chỉ là bóng tối của giờ đêm. Mà là bóng tối trong tâm hồn, nơi Giuđa chọn phản bội Thầy để theo đuổi mưu tính riêng. Bao lần trong đời, tôi và bạn cũng “đi ra” khỏi bàn tiệc của Thầy? Bao lần chúng ta vì danh vọng, vì ích kỷ, đam mê mà dần rời xa Chúa? Bàn tiệc Thánh Thể hôm nay vẫn luôn trải rộng, nhưng trái tim chúng ta có còn ở lại hay đã âm thầm bước vào bóng tối?
Phêrô tình yêu nông nổi và sự yếu đuối của phận người.
Phêrô yêu Thầy thật. Nhưng yêu nông nổi. Yêu bằng cảm xúc hơn là bằng hy sinh. Nên khi thử thách đến, lời tuyên bố "con sẽ liều mạng sống" tan biến theo tiếng gà gáy. Phêrô không khác chúng ta là bao. Có thể sáng hôm nay ta sốt sắng cầu nguyện, rước lễ long trọng. Nhưng đến chiều, ta dễ dàng quên Chúa trong một lời nói dối, một hành động ích kỷ, một lần từ chối tha thứ.
Vậy tôi là ai trong bữa tiệc hôm ấy ?
Là môn đệ Gioan người dám tựa đầu vào ngực Thầy, gần gũi và lắng nghe trái tim Chúa? Là Phêrô mạnh miệng hứa yêu nhưng yếu lòng khi gặp thử thách? Hay là Giuđa người vẫn ngồi chung bàn với Chúa, vẫn ăn cùng bánh, nhưng lòng đã xa rời Chúa?
Lời mời gọi.
Chúa không chối bỏ Phêrô. Người không từ Giuđa, ngay cả khi biết ông sẽ phản bội. Chúa vẫn trao bánh cho Giuđa, một cử chỉ thân tình như một lời mời gọi hoán cải sau cùng. Chúa vẫn ngước mắt nhìn Phêrô, ánh mắt khiến Phêrô bật khóc và trở về. Hôm nay Chúa vẫn trao bánh cho tôi và bạn. Người vẫn nhìn chúng ta bằng ánh mắt yêu thương. Câu hỏi là: Chúng ta sẽ đi vào đêm tối? Hay quay về với ánh sáng?
Lạy Chúa Giêsu, Xin cho con đừng bao giờ đi ra khỏi bàn tiệc của Chúa. Xin cho con biết nhìn vào sự xao xuyến của Chúa mà can đảm trở về mỗi khi yếu đuối, sa ngã. Xin cho con đừng chỉ là người nói yêu Chúa bằng môi miệng, mà biết yêu bằng việc sống trung tín từng ngày. Amen
Lm Antôn Nguyễn Chân Hồng.
Dòng Thánh Gioan Thiên Chúa
Mùa Chay – Tuần Thánh 2025