Trở thành bác sĩ cho dân Chúa

Bạn thân mến,

Bạn có biết vị bác sĩ được trao tặng giải thưởng Nobel hoà bình thế giới Albert Schweitzer (bác sĩ Sutơ, ảnh trên) không? “Tiến sĩ Sutơ là con chiên ngoan của Chúa, là vị thánh của rừng nhiệt đới Châu Phi, là sứ giả của lòng nhân ái. Tinh thần đoàn kết, sự dũng cảm, hành động cao cả, và hơn hết là lòng nhân ái đẹp đẽ của ông vẫn còn sống mãi.”[1] Tôi được biết đến vị chân phước bác sĩ này khi tôi mới mười bốn tuổi. Đó là một trong những thời điểm biến chuyển lớn của cuộc đời tôi.

Tôi đặc biệt ghi nhớ hình ảnh bác sĩ Sutơ, người đạt giải Nobel hoà bình thế giới, trong bộ tranh truyện danh nhân thế giới của nhà xuất bản Kim Đồng. Kể từ khi biết câu chuyện về bác sĩ, tôi đã lập tức mua ngay lại cuốn sách Sutơ và để làm sách gối đầu giường. Thỉnh thoảng, khi có chút thời gian, tôi lại lấy sách về bác sĩ Sutơ ra đọc. Khi ấy, tôi thấy ngưỡng mộ bác sĩ Sutơ hơn một chút sau mỗi lần đọc lại truyện. Tôi rút ra được nhiều bài học về cuộc sống qua những hình ảnh cũng như các lời thoại từ cuốn truyện danh nhân thế giới Sutơ. Nhân vật Sutơ quyến rũ tôi từ nội dung, sự hài hước, về chiều sâu đến những tình tiết chuyển đổi đầy tính nhân văn trong truyện.

Bác sĩ Sutơ sinh năm 1875 trong một gia đình đạo đức. Sutơ được trang bị một con đường học tập đúng đắn từ bé. Ông là người yêu thích thiên nhiên, mỗi ngày ông đều đi bộ từ nhà đến trường, qua đồi, qua suối, vào rừng, xuống núi một mình. Cảnh sắc thiên nhiên xinh đẹp chính là người bạn thân của Sutơ. Lớn lên, ông sớm nổi tiếng khi trở thành bậc thầy của âm nhạc học, giáo sư thần học và giảng viên triết học.

Tuy đã thành công và ổn định từ rất sớm, bên trong sâu thẳm, Sutơ luôn tự hỏi, cuộc đời ông có ý nghĩa nhất khi làm gì, cho ai. Sutơ biết rằng Chúa Giêsu năm ba mươi tuổi đã bắt đầu sứ mạng rao giảng Tin mừng. Cũng vậy, thanh niên Sutơ lúc đó cũng muốn dấn thân đi tìm lẽ sống của cuộc đời ông.

Tuy chưa tìm ra được câu trả lời ngay, Sutơ thầm tự nhủ với bản thân phải chăm chỉ làm việc và học tập cho đến khi ông tìm ra được câu trả lời cho câu hỏi của cuộc đời. Thời gian trôi qua, vào trước ngày sinh nhật năm 30 tuổi, khi vừa miệt mài viết xong bài giảng và những trang sách đang soạn thảo, ông phát hiện ra cuốn tạp chí truyền giáo số mới nhất được người thư ký để trên bàn làm việc. Ông bị cuốn hút ngay bởi hình ảnh ở trang bìa về người nô lệ da đen và dịch bệnh chết chóc tại đó. Cuốn tạp chí thông tin rằng:

“Rừng nguyên thuỷ châu Phi đang chết! Đó là vùng Gabông, gần đường xích đạo. Cuộc sống của con người nơi này sẽ ra sao? Bệnh tật, đói rét đang đe doạ họ, nhất là trẻ em. Các loại bệnh truyền nhiễm như kiết lỵ, sốt rét lan tràn…Ở đây không có một bác sĩ…Điều mà họ muốn là có một người tuân theo ý Chúa đến giúp đỡ họ.”

Sutơ không thể tưởng tượng đó là sự thật đang xảy ra trên trái đất. Ông vỡ oà sung sướng vì cuối cùng ông đã tìm ra được câu trả lời, tìm ra được lẽ sống dấn thân của cuộc đời: trở thành người bác sĩ của dân Chúa!

Vào đúng sinh nhật thứ ba mươi, Sutơ thông báo với gia đình rằng ông sẽ bắt đầu đổ nền ngay từ hôm đó để trở thành một bác sĩ tương lai chữa bệnh và cứu những người đau khổ thoát khỏi cái chết. Ông tin đó là thánh ý của Thiên Chúa, là sứ mạng của đời ông. Điều này giúp ông vượt qua mọi trở ngại và ngăn cản.

Tuy rất ngưỡng mộ tình yêu thương chân thành và lý tưởng đẹp để trọn đời dấn thân của bác sĩ Sutơ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng gia đình đủ điều kiện cho tôi theo học trường y và trở thành một bác sĩ vì từ 18 tuổi tôi đã tập sống tự lập và tự trả học phí đại học lúc đó chỉ trên dưới một triệu đồng mỗi học kỳ mà thôi! Vậy, bạn thử đoán xem cuộc đời tôi lớn lên sẽ như thế nào?

Trong thời gian học cao học chuyên ngành y tế cộng đồng tại Phần Lan, tôi đã quyết định đến thực tập và làm việc hè tại nhà thương. Lúc đó, tôi mong muốn có thể hiểu thêm về hệ thống y tế ở các nước phương Tây. Việc thực tập tại nhà thương đòi hỏi tôi phải trực đêm với mức lương thấp hơn hẳn so với công việc làm thêm thường ngày của tôi lúc bấy giờ. Mặc cho một số trở ngại ban đầu, tôi nghĩ hai năm cao học không đủ dài để tôi có nhiều cơ hội làm việc tại các nhà thương lớn ở Châu Âu. Nghĩ như vậy, tôi đã chọn được làm việc ở nhà thương. Có ai biết được rằng, sau cái lần lựa chọn “dại khờ” đó, tôi đã được nhận vào đào tạo tại một trong những trường y danh giá nhất của Châu Âu, với sự tài trợ học bổng toàn phần của chính phủ nước sở tại!

Tôi đã quyết định bước chân vào mái trường y, đứng ngang hàng với các bạn sinh viên đại gia đến từ khắp nơi trên thế giới. Mục tiêu chung là cùng nhau học tập để trở thành các bác sĩ giỏi trong tương lai gần. “Bác sĩ Sutơ ơi, câu chuyện của bác sĩ, bây giờ lại là một phần của cuộc đời con rồi đó.” Tôi lấy làm vinh dự xen lẫn nhiều nỗi sợ khi bước vào con đường mới của cuộc đời mình.

Tôi sợ hãi khi chúng ta đang sống trong một xã hội mà sự thành bại của bác sĩ (nếu có công nhận) không phải là sự thành bại của ngành y tế mà là chính sự thành bại của xã hội. Ngành y đang đứng trước rất nhiều sự đòi hỏi và thách thức của xã hội và của con người. Tôi chưa bao giờ thấy cuộc đời của mình lại đi vào một con đường hẹp và chật chội như lần này.

Khi cảm thấy mệt mỏi nhất, tôi nhắm mắt lại và nghĩ đến người ba của tôi và cả bác sĩ Sutơ. Tôi thấy mình chạm được vào tâm hồn của bệnh nhân, vào sự thấu hiểu trăm năm là hữu hạn, vào làn ranh giữa sự sống và tử thần. Trong tâm hồn, tôi tin rằng Chúa có kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời của tôi, khi dẫn dắt tôi từ một sinh viên bé nhỏ nhất đến với các lớp học chuyên biệt. Với Chúa, tôi đã viết lên những hành trang ước mơ cuộc đời:

– Được làm công việc gắn liền với nhà thương, với các bác sĩ, các nhân viên y tế và bệnh nhân;

– Trở thành du học sinh tại đất nước xinh đẹp và phát triển với học bổng chính phủ Phần Lan;

– Đến kỳ thực tập tại bệnh viện của trời Âu;

– Và cuối cùng Thiên Chúa mời gọi tôi trở thành một bác sĩ cho dân Ngài, đúng như những gì mà bác sĩ Sutơ được mời gọi bắt đầu ở trường y.

Chúa biết tôi và Ngài có kế hoạch cho cuộc đời tôi. Tôi tin mỗi chúng ta đều được Chúa yêu thương và nuôi nấng như vậy. Bạn hãy cầu nguyện và đồng hành cùng với tôi và bác sĩ Sutơ nhé. Tôi cần đến lời cầu nguyện và sự hỗ trợ của bạn; cũng như tôi sẽ cầu nguyện và cùng làm việc với bạn hay bạn bè của các bạn trong tương lai vậy.

Maria TNTT

[1] Nhà xuất bản Kim Đồng xuất bản theo hợp đồng chuyển nhượng bản quyền của nhà xuất bản Neung In, 2005.

Nguồn: https://dongten.net